Thúy Diễm: 'Tôi giờ trân trọng khoảng thời gian dành cho gia đình và sống chậm hơn'. SVVN - Lương Thế Thành và Thúy Diễm đều là những người từng dành nhiều thời gian cho công việc nhưng từ khi có sự ra đời của Bảo Bảo và nhất là sự ra đi của bà nội Lương Thế Thành
Lúc ấy, Cận Thời Xuyên không nói gì, tự đánh xe đi. Có điều những lời Lục Phương Kỳ nói thì liên tục quẩn quanh trong đầu anh, lời nói khó nghe là lời thật, ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách. Ngờ đâu còn chưa kịp đứng dậy đã bị cặp mắt tinh tường của trung
Đặt hẹn, đề xuất thời gian, hủy hẹn hay chuyển thời gian hẹn nếu muốn nói bằng tiếng Anh thì bạn nên nói như thế nào. Dưới đây là những mẫu câu đặt hẹn bằng . Menu.
Trang chủ » Tin tức » Siêu âm thai - Các mốc thời gian thai kỳ quan trọng mẹ bầu nên biết Posted on 19/10/2022 19/10/2022 by bsuyen Siêu âm thai được ví như "cuộc hẹn" định kỳ giữa mẹ và bé yêu.
Khi được hỏi về việc đã từng gặp những khó khăn hay khủng hoảng lớn trong cuộc sống, nam ca sĩ bộc bạch: "Có, tại vì trong khoảng thời gian bị khủng hoảng, tôi thấy cái gì cũng tiêu cực. Tất cả những gì tôi đang thể hiện cũng thấy tiêu cực nhưng sau khi dành thời
Vay Nhanh Fast Money. Trong công việc hay bất cứ tình huống nào hằng ngày mà chúng ta muốn công việc hoặc mọi tình huống diễn ra suôn sẻ theo đúng kế hoạch thì việc quan trọng nhất là chúng ta cần phải biết đặt lịch hẹn trước. Đơn giản như việc đặt bàn ở nhà hàng, đặt phòng ở khách sạn hay những công việc quan trọng hơn như công việc, hẹn một cuộc họp hay một cuộc phỏng vấn cần sự chuyên nghiệp và nghiêm túc hơn. Vì vậy khi đặt một cuộc hẹn chúng ta cũng sẽ thể hiện được sự chuyên nghiệp với người được hẹn hơn, từ đó tạo được thiện cảm và vui vẻ hơn. Hãy cùng Vietgle học cách sắp xếp cuộc hẹn trong tiếng Anh một cách thật chuyên nghiệp qua bài viết dưới đây nhé. 1. Chào hỏi trước khi đặt hẹn bằng tiếng Anh2. Đặt lịch hẹn bằng Tiếng Anh3. Cách sắp xếp một cuộc hẹn bằng tiếng Anh4. Đặt hẹn bằng tiếng Anh qua việc xác nhận5. Đặt hẹn bằng tiếng Anh qua việc sắp xếp giờ/ngày/tháng6. Mẫu câu nói về hủy hẹn bằng tiếng Anh7. Ví dụ về đoạn hội thoại đặt hẹn 1. Chào hỏi trước khi đặt hẹn bằng tiếng Anh Trước khi đặt lịch hẹn ta cần phải chào hỏi trước để tạo thiện cảm và sự thân thiện của bản thân với người được hẹn. Các bạn có thể sử dụng các câu ngắn gọn tùy vào tính chất cuộc hẹn hoặc cũng có thể tự giới thiệu bản thân để cho người đối diện dễ xưng hô hơn nhé. Chào hỏi trước khi đặt hẹn bằng tiếng Anh Ví dụ Hi, I’m Mile. Is this the phone number to make an appointment with lawyer Nick?Xin chào, tôi là Mile đây có phải là số điện thoại để đặt lịch với luật sư Nick không ạ?Hello. Is this a lawyer’s office? My name is Linda, I would like to schedule a chào, đây có phải là văn phòng luật sư không ạ? Tôi là Linda tôi muốn đặt lịch tư vấn. Hoặc trong trường hợp bạn là người đại diện từ một tổ chức, một công ty nào đó thì cũng nên giới thiệu công ty và chức vụ của mình nhé. Ví dụ Hello! My name is Nam. I got a call from Sam Weekly. I want to schedule an interview with a Drusilla chào! Tôi là Nam gọi từ Sam Weekly. Tôi muốn đặt lịch phỏng vấn ca sĩ My name is Minh called from Phat An Furniture Company. I want to book a schedule to measure the building chào tôi là Minh gọi đến từ Công ty nội thất Phát An. Tôi muốn đặt lịch để sang đo nội thất tòa nhà. 2. Đặt lịch hẹn bằng Tiếng Anh Khi đặt hẹn bằng tiếng Anh thì thông tin mà không thể thiếu đó chính là thời gian cuộc hẹn. Khi hỏi chúng ta cần thật lịch sự để biết trong khoản thời gian đó người được hẹn có rảnh hay không và dưới đây là các mẫu câu hay dùng nhất. Đặt lịch hẹn trong tiếng Anh Hello! Are you free this weekend?Xin chào! Cuối tuần này ông/bà có rảnh không?Don’t you have any schedule for this Tuesday?Ngày thứ ba này bạn không có lịch làm gì chứ?Is next Monday convenient for you?Thứ hai tuần tới có tiện cho bạn không?Can you arrange some time on Thursday?Bạn có thể sắp xếp một chút thời gian vào thứ năm không?Do you have a schedule on Saturday?Bạn có lịch trình vào thứ bảy không? Sau khi đã xác nhận được khoản thời gian rảnh của đối phương thì bạn cần sắp xếp lại thời gian cụ thể thuận tiện cho cả hai bên và không gây khó khăn cho bất cứ ai, nếu đối phương có vẻ còn chưa xác nhận được ngày cụ thể thì bạn cũng có thể gợi ý cho họ một vài thời gian cụ thể theo cách bên dưới nhé. Sắp xếp một cuộc hẹn bằng tiếng Anh I’m free on Saturdays too, I can meet you on Saturday 7 tôi cũng rảnh, Tôi có thể hẹn anh vào chiều thứ 7 Monday we meet at cafe sweet!Thứ hai này chúng ta gặp nhau tại quán cà phê sweet nhé!Then we will have a meeting on chúng ta sẽ có buổi gặp mặt vào thứ ba nhé. How about this Thursday?Thứ năm này thì sao?Would Friday be no problem, would you?Thứ sáu sẽ không có vấn đề gì chứ? 4. Đặt hẹn bằng tiếng Anh qua việc xác nhận Nếu đã xác nhận được lịch hẹn và đối phương đã đồng ý với thời gian đã định rồi thì bạn nên một lần nữa xác nhận lại lịch hẹn thứ nhất để thể hiện sự nghiêm túc và thức hai là để nhắc lại cho đối phương nhớ tránh việc bỏ lỡ hoặc quên nếu đối phương sơ xuất bằng những câu xác nhận phí dưới nhé. Xác nhận lịch hẹn bằng tiếng Anh Yes, Sunday is a great timeVâng, chủ nhật là một thời gian tuyệt vời Yes, if possible, Thursday would be the nếu được thì thứ 5 là tuyệt nhất I think Friday is thôi , tôi nghĩ thứ sáu là ổnSo I will close my interview appointment on ThursdayVậy tôi sẽ chốt lịch hẹn phỏng vấn là vào thứ năm nhéCurrent Tuesday is the most suitable time. If there is any change, please notify me tại thứ ba là thời gian phù hợp nhất. Nếu có thay đổi hãy báo lại với tôi sớm this date and time is right for you, right?Vậy ngày giờ này phù hợp với bạn đúng không?If you agree then we will close the time as anh/chị đồng ý thì chúng ta chốt thời gian như trên nhé. 5. Đặt hẹn bằng tiếng Anh qua việc sắp xếp giờ/ngày/tháng Khi đặt lịch hẹn thì khoảng thời gian cụ thể rất quan trọng, khi đã xác nhận được khoản thời gian hẹn thì nên đặt hẹn cụ thể giờ giấc nhất định để tránh tình trạng trùng hẹn hoặc gây bất tiện cho cả 2 bên nữa nhé. Các mẫu câu bên dưới sẽ giúp bạn hoàn thành tốt điều đó. Đặt lịch hẹn cụ thể ngày, tháng, giờ Is 2pm okay with you?2 giờ chiều ổn với bạn chứ?Can you arrange a time at 4pm?Bạn có thể sắp xếp thời gian lúc 4 giờ chiều không?What time are you free that day?Bạn rảnh lúc mấy giờ trong ngày hôm đó?If possible, can I make an appointment at 2pm?Nếu được thì tôi có thể hẹn bạn vào lúc 2 giờ chiều không?You don’t mind if we meet at không phiền nếu chúng t gặp nhau lúc 3 giờ chiều about 3 o’clock?Thế còn 3 giờ thì sao? 6. Mẫu câu nói về hủy hẹn bằng tiếng Anh Nếu đã xác nhận được cuộc hẹn đó diễn ra vào ngày tháng đó nhưng bạn lại có một việc quan trọng hơn và đột xuất mà bạn không thể bỏ lỡ được. Thì bạn phải hủy cuộc hẹn đã đặt trước kia đi và bạn phải là người chủ động liên hệ để hủy hẹn với đối phương nhằm thể hiện sự khó khăn trong tình huống này. Hơn nữa là sự trách nhiệm của bản thân với đối phương nữa. Hãy cùng tham khảo một vài mẫu câu giúp bạn hủy hẹn nhưng vẫn với thái độ rất lịch sự nhé. Hủy hẹn trong tiếng Anh I’m so sorry, I have some unexpected business tomorrow, so I think we’ll see each other another rất xin lỗi. Ngày mai ngày mai tôi có việc đột xuất nên tôi nghĩ chúng ta sẽ gặp nhau vào một ngày am very sorry that I have an urgent job today. Can I make an appointment with you another day?Tôi rất lấy làm có lỗi. Hôm nay tôi có việc gấp. Tôi có thể hẹn bạn vào một hôm khác được không?Today I have an unexpected job. I will invite you to have lunch tomorrow instead of this nay tôi có việc đột xuất. Tôi sẽ mời bạn bữa trưa ngày mai thay cho hôm nay sorry. Maybe I can’t see you tomorrow. If you are free the other day, let’s have coffee?Tôi xin lỗi. Có lẽ tôi không thể gặp bạn vào ngày mai. Hôm nào bạn rảnh thì đi uống cà phê afraid I can’t meet you as planned. Can we leave the appointment for another date?Tôi e là mình không thể gặp bạn như kế hoạch. Chúng ta có thể dời lịch hẹn sang ngày khác không?Something unexpected happened so I don’t think I can see you this Friday. See you next vài điều không mong muốn đã xảy ra nên tôi nghĩ mình không thể gặp bạn vào thứ 6 này. Hẹn gặp bạn vào thứ 6 tuần sau nhé. 7. Ví dụ về đoạn hội thoại đặt hẹn Dưới đây là những ví dụ về các đoạn hội thoại đặt hẹn trong tiếng Anh để bạn thực hành và hiểu rõ ngữ cảnh trong từng tình huống nhé. Khi cần có thể áp dụng để có một cuộc hẹn thật thành công. A Hello! Is this the Viet Anh clinic? Xin chào! Đây có phải là phòng khám Việt Anh không? B Yes! Here we are. Dạ vâng! Chúng tôi đây ạ. A I would like to schedule an appointment with Dr. Tram. Tôi muốn sắp xếp một cuộc hẹn với bác sĩ Trâm. B Yes. Would you please give me a name? Vâng. Chị vui lòng cho tôi xin tên được không? A You can call me Lan. Cô có thể gọi tôi là Lan. B Okay, Lan. What date and time would you like to make an appointment? Dạ. Chào chị Lan. Chị muốn đặt lịch hẹn vào ngày và giờ nào ạ? A What is the medical examination schedule of Dr. Tram currently? Hiện tại lịch trình khám bệnh của bác sĩ Trâm như thế nào ạ? B During this week, the doctor will have free hours on Tuesday afternoon and Thursday afternoon. Trong tuần này bác sĩ sẽ có giờ trống vào chiều thứ 3 và chiều thứ 5 ạ. A So, on Tuesday, 200 pm, please. Vậy 2 giờ chiều thứ 3 nhé B That’s fine. So, I will schedule an appointment for you at 2 o’clock on Tuesday at the Viet Anh clinic. Được ạ. Vậy tôi sẽ lên lịch hẹn cho chị vào lúc 2 giờ chiếu thứ 3 tại phòng khám Việt Anh nhé. A Thanks. Goodbye Dạ vâng. Tôi cảm ơn. Tạm biệt B goodbye. Vâng tạm biệt chị. Với những tổng hợp và chia sẻ ở trên, bạn có thể tự tin để tự đặt cho mình một cuộc hẹn đơn giản như hẹn bạn bè mới quen gặp nhau, hẹn gặp bác sĩ, luật sư hay công việc như một cuộc phỏng vấn, họp với cấp trên,…. Qua đây Vietgle hi vọng bạn có thể tự tin áp dụng và thành công với cách sắp xếp cuộc hẹn trong tiếng Anh mà chúng tôi đã chia sẻ. Chúc các bạn học tiếng Anh vui vẻ nhé. Nếu có ý kiến hoặc đóng góp thêm để Vietgle có thể phát triển hơn nữa thì bạn vui lòng để lại bình luận dưới phần comment nhé.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Lục Phương Kỳ đuổi đến nơi thì vừa hay bắt gặp Cận Thời Xuyên đang bế bổng một cô gái. Nhờ cặp mắt sắc, anh liếc một cái liền thấy ngay trên mặt băng vải trên tay Cận Thời Xuyên có vết máu.“Đội trưởng, mọi người bị sao vậy? Tay của anh… ôi chao ôi…”Cận Thời Xuyên không thèm để ý đến Lục Phương Kỳ, đi theo y tá vào phòng Phương Kỳ nhìn theo bỗng lại thấy vui mừng. Vừa rồi, cái mặt kia của Cận Thời Xuyên rõ ràng là lo lắng! Anh chắc chắn không nhìn nhầm, đúng là lo lắng, chắc là lo lắng cho cô gái trong lòng nhỉ?Nghĩ đến đây, anh không kiềm được ngẩng đầu lên, trên đỉnh đầu là trần nhà trắng tinh, nhưng cũng không cản trở được việc anh cảm ơn ông trời đã sắp đặt số mệnh để hai người kia gặp nhau.“Ông trời ơi, nhất định ông đã nghe thấy lời cầu nguyện của con rồi phải không? A-men!”Đầu bị vỗ một cái, Lục Phương Kỳ cau mày quay người lại. Cận Thời Xuyên giấu tay vào túi “Chưa về đi à, ở đấy khấn vái gì đấy?”Lục Phương Kỳ kêu “Ôi chao, lão đại, dù gì tôi cũng là chính trị viên, để cho tôi chút thể diện trước công chúng được không?”“Ông cũng biết mình là chính trị viên à, ông có ra dáng chính trị viên chút nào không? Mấy thằng kia có coi ông là gì?” Cận Thời Xuyên nói bằng giọng tán gẫu thoải mái, không phải đang dạy dỗ người khác.“Tôi thấy thế này hay mà, gần gũi nhân dân.” Lục Phương Kỳ hỏi đến vết thương trên tay Cận Thời Xuyên, “Này, tay ông làm sao đấy?”“Đủ rồi đấy, thu quân, cút về đi, về mà viết báo cáo đi.” Cận Thời Xuyên nghiêm giọng ra lệnh.“Rõ.” Lục Phương Kỳ hết nói nổi gã này, tay bị thương mà làm như trò đùa ấy, mới đầu anh ta cũng thấy lo lo, kết quả người bị thương lại không thèm để ý, anh ta thèm vào lo nữa, chưa kể, trong kia còn có một vị, có lo cũng chưa đến lượt anh ta đâu!Lục Phương Kỳ đi vòng qua Cận Thời Xuyên rồi mới bồi thêm một câu sau lưng “Không cản trở ông và chị dâu vui vẻ nữa nhé!”Nhân lúc Cận Thời Xuyên còn chưa kịp xoay lại đạp mình, anh ta ù té chạy cho xa.“Á!”Giọng Từ Lai vọng ra từ trong phòng khám. Cận Thời Xuyên vội vã chạy vào. Bác sĩ bỏ chân Từ Lai xuống, ngẩng lên nhìn Cận Thời Xuyên, cười nói với anh “Mắt cá chân của vợ anh bị trật khớp, đã nắn lại rồi, không phải lo.”“Cô ấy không phải vợ tôi.” Cận Thời Xuyên vừa lại gần vừa giải Từ Lai đã bớt đau, cô nghe thấy Cận Thời Xuyên vội vàng giải thích thì không khỏi khịt mũi coi thường, chối nhanh vậy làm gì? Làm vợ anh thì anh mất mặt lắm à?“Ồ, ngại quá, chân của bạn gái cậu cần phải chăm sóc cho tốt, hết sưng là không sao nữa.” Bác sĩ thấy vừa nãy hai người thân mật với nhau, đoán rằng nếu không phải vợ chồng thì chắc là người yêu rồi.“Tôi không phải bạn gái anh ta.” Từ Lai trả đũa sĩ dừng bút nhìn hai người, hàng ngàn chữ mẹ kiếp lướt qua đầu, thời nay làm bác sĩ thật không dễ, còn phải học thêm cả tâm lý học hành vi để tránh ghép đôi nhầm nữa.“Khụ khụ.” Bác sĩ húng hắng giọng rồi viết tiếp, nói với người đàn ông đang đứng cạnh cô gái, “Tay của anh phải đi xem lại đi, vải băng dính máu, miệng vết thương nứt rồi đấy.”Từ Lai lập tức nhìn sang Cận Thời Xuyên, miếng vải xô trắng đúng là đã loang lổ vết máu, vừa rồi sao cô lại không thấy chứ.“Do ban nữa cứu người nên làm miệng vết thương bị nứt ra hả? Anh mau đi tìm bác sĩ khám thử đi.” Từ Lai đẩy tay Cận Thời Xuyên.“Vội gì.”“Thế gì mới vội, máu chảy thành dòng mới vội đúng không?”“Không sao đâu.”“Cận Thời Xuyên.” Từ Lai nghiêm mặt, “Đó là vết dao, sâu lắm đó.”“Anh biết mà.”Bác sĩ bối rối, quan hệ giữa hai người này thật là khó hiểu quá!Anh ta, một con chó độc thân hơn ba mươi mốt tuổi, bị hai người này ép ăn thức ăn cho chó!“Đi lấy thuốc đi!” Bác sĩ đưa đơn cho Từ Lai, tươi cười rạng rỡ, anh ta nhịn, nhịn cho đôi nam nữ đẹp lóa mắt này đùa giỡn trước mặt anh Lai mỉm cười với bác sĩ, cầm đơn thuốc rồi nói “Cảm ơn bác sĩ.”Bác sĩ “sói cô độc” bị nụ cười của cô gái hạ gục tại chỗ, hận không thể đứng dậy nói với tay đàn ông đứng bên cạnh cô gái Mau buông cô ấy ra, để đó cho điều, nhìn dáng vóc cao to, nhìn vẻ ngoài tuấn tú, lại nhìn cặp mắt sắc bén, kiêu ngạo của tay kia, cuối cùng bác sĩ cảm thấy hay là thôi Lai đứng dậy, Cận Thời Xuyên hoàn toàn không có thời gian suy nghĩ, lập tức lại đỡ cô.“Em tự đi được, anh mau đi xem tay sao đi.” Từ Lai nói hơi giận Thời Xuyên cúi đầu nhìn cái mắt cá chân mảnh mai đã sưng to như chiếc bánh bao “Chân em khập khà khập khiễng đi đến tối cũng không xuống được dưới tầng đâu.”Từ Lai nhìn xuống chân mình rồi lại nhìn vết thương của Cận Thời Xuyên, sau đó vòng qua bên tay trái của anh “Vậy đỡ bên này.”“Ừ.” Cận Thời Xuyên đỡ Từ Lai từ từ đi ra ngoài.“Chúng ta thế này giống “Thiên tàn Địa khuyết” nhỉ?”“Vẫn còn lòng dạ đùa bỡn cơ à?”“…”Bác sĩ ở trong phòng khám thấy hai người rõ ràng là lo lắng cho đối phương mà vẫn không chịu nhường nhau rồi lại nghe hai người nói chuyện nữa, quyết định lấy điện thoại gọi.“Này, lần trước cậu bảo có một cô gái muốn giới thiệu với tôi phải không, tối nay tôi rảnh đấy.”…Từ Lai cầm thuốc, Cận Thời Xuyên đi băng bó cẩn thận lại xong thì đã gần sáu giờ, ông trời bỗng nhiên đổi sắc mặt, gió mạnh nổi lên cuồn cuộn, mây mưa ùn ùn kéo Thời Xuyên đỡ Từ Lai lên xe, nói với cô “Chắc là mưa to đấy, anh đưa em về nhà, cơm để bữa khác ăn.”“Cũng được.” Từ Lai nghĩ tay chân họ hiện giờ đang què quặt cả rồi, quả thực không hợp ra ngoài ăn cơm, hơn nữa Bình An còn đang ở nhà.“Dây an toàn.” Cận Thời Xuyên cứ tưởng con bé này phải lằng nhằng thêm gì đó nữa, không ngờ lại đồng ý nhanh đến Lai thắt dây an toàn xong, xe liền lăn bánh, chạy được nửa đường thì một tia chớp rạch ngang như một thanh kiếm thần chém rách bầu trời, sấm sét nổ đùng đoàng, ù tai điếc cối ven đường ngả nghiêng, hận không thể mọc chân bỏ chạy, bầu trời đen sì như mặt quỷ, những tòa nhà cao tầng nằm lố nhố lẻ chiếc xe lao đi vù vù, mưa sầm sập trút xuống, hạt mưa to bằng hạt đậu điên cuồng ném lên mặt kính chắn đó mưa xâu thành chuỗi trút xuống mui xe, độ ẩm không khí lập tức tăng Thời Xuyên quan sát đường sá, mở radio nghe tin tức thời sự, Từ Lai cũng mở weibo đọc tin mới.“Tia sét ban nãy đánh trúng một chiếc xe.”Trong lúc chờ đèn đỏ, Từ Lai cho Cận Thời Xuyên xem clip trên điện thoại dài một phút quay từ cảnh tia sét trắng lao từ trên trời xuống, tiếp đó là tiếng con gái hét ầm xanh sáng lên, Cận Thời Xuyên tiếp tục cho xe chạy, vừa lái xe vừa hỏi “Bình thường ở nhà em ăn gì?”Từ Lai dời mắt khỏi điện thoại, nhìn Cận Thời Xuyên “Ăn thức ăn ngoài ạ!”“Em không nấu cơm à?”“Thỉnh thoảng có nấu.” Tài nấu ăn của cô, ờm, just so so.“Vậy tối nay em ăn gì?”“Tiện gì ăn đó thôi.”“Trong nhà có đồ ăn à?”“Không có.” Từ hồi về, cô toàn gọi đồ ăn ở ngoài, không thì là ra ngoài Thời Xuyên liếc qua Từ Lai “Lại gọi thức ăn ngoài hả?”“Tất nhiên là không, mưa to thế này, shipper dễ bị tai nạn lắm.”“Tư tưởng giác ngộ cao đấy.” Cận Thời Xuyên tấp xe vào chỗ chuyên đậu xe trên lề đường, tháo dây an toàn, chuẩn bị xuống Lai vươn tay níu Cận Thời Xuyên lại “Anh làm gì đấy?”“Đợi ở trên xe nhé.” Cận Thời Xuyên nói xong thì đóng cửa xe lại, lấy chiếc ô từ cốp sau ra, đi lên vỉa Lai nhìn mãi cũng không đoán ra anh đi đâu, trời mưa to quá, cô chỉ có thể kiên nhẫn khoảng hai mươi phút, cửa ghế lái mở ra, Cận Thời Xuyên đưa cái túi trong tay cho Từ Lai, thu ô lại, ngồi xuống, đóng cửa Lai không vội xem đồ trong tay mà nhìn chằm chằm Cận Thời Xuyên, tình trạng hiện tại của anh cũng coi như là nude bán thân nhỉ?Mái tóc ngắn ngấm đầy nước mưa, mặt cũng ướt, áo phông ướt nhép, dán lên người, cơ ngực, cơ bụng, bắp tay đều thấy ơi, làm người ta chảy máu mũi mất thôi…Cô đưa khăn giấy cho Cận Thời Xuyên “Không phải anh có mang ô à?”“Mưa to quá.” Cận Thời Xuyên cầm khăn giấy lau qua đầu và mặt, tiếp tục nói, “Mua ít đồ ăn cho em rồi đấy, về nhà tự nấu lên ăn tạm nhé.”Giờ Từ Lai mới nhìn đến cái túi to trong tay mình, đồ bên trong túi ni lông không bị ướt, có ba cái hộp, hai mặn một Lai nhìn sang người đàn ông ngồi bên ghế lái đang khởi động xe, rõ ràng là một tên mình đồng da sắt, hóa ra lại có tấm lòng ấm áp như vậy, rõ ràng đối xử với cô rất lạnh lùng, nhưng lúc nào cũng suy nghĩ cho cô.“Cận Thời Xuyên.” Từ Lai gọi đầy đủ cả họ lẫn tên, giọng nói rất dịu dàng.“Gì?”“Anh còn nhớ đúng không?”“Nhớ cái gì?”“Anh sẽ lấy em.”Chú thích*chó độc thân hay cẩu độc thân là cách gọi vui chỉ dân thức ăn cho chó hoặc gọi là cẩu lương dùng để chỉ các màn tình củm; chúng đều là các từ lóng do các bạn trẻ Trung Quốc nghĩ ra.*Thiên tàn Địa khuyết 天残地缺 là tên một bộ phim chưởng của Đài Loan sản xuất năm 1977. Nhân vật chính là 2 cao thủ, một người bị cụt hẳn 2 tay còn người kia thì bị què cả hai chân.*Just so so mình để nguyên văn tiếng Anh theo tác giả. Cụm từ này ít được dùng trong tiếng Anh của người nói tiếng Anh bản ngữ nhưng không hiểu sao nó được đưa vào trong sách giáo khoa Tiếng Anh ở Trung Quốc. Từ này thường được dùng như nghĩa là tàm tạm, không hay không dở.
Trong đám anh em nối khố của Cận Thời Xuyên, ngoài Triệu Dư làm ở ngoài còn có chút tự do về thời gian, những người khác lâu lâu mới được một hôm nghỉ, hơn nữa thằng này được nghỉ thì thằng kia lại không, đến bữa thằng kia được nghỉ thì thằng này lại không. Lũ quỷ sứ một thời của khu tập thể đã từng ngày ngày quàng vai bá cổ đi với nhau, vô tư đánh rơi tuổi trẻ, nằm trên sân bóng rổ nói chuyện trên trời dưới biển, mặc sức tưởng tượng về tương lai. Những người anh em đã cùng viết nên một thời thanh xuân rực rỡ khiến người ta hâm mộ nay đã sớm không còn trẻ trung và non nớt nữa. Họ là thép đã tôi, là những đấng nam nhi mình đồng da sắt, mỗi người một nghề, đem hết sức vẫy vùng, hiến dâng bầu máu nóng. Những điều từng dõng dạc tuyên bố thời niên thiếu, nay đều đã thực hiện được, nhưng cũng bởi vì vậy mà gặp nhau thì ít, xa nhau lại nhiều, rất khó tụ tập. Hôm qua, Lục Phương Kỳ chở Cận Thời Xuyên về khu tập thể, tình cờ gặp Cố Nghiêu cũng vừa mới về, nghe nói thằng cha Thạch Đầu cũng được về nghỉ phép, thế là ăn tối xong mọi người hẹn nhau làm một trận bóng rổ. Sau một hồi đổ mồ hôi như tắm, mấy gã đàn ông hôm nay đã từng trẻ trung một thời vẫn ngồi tán phét với nhau, nói thiên nói địa một hồi thì nói đến chuyện lên kế hoạch cho ngày mai. Lũ chó độc thân chọn chỗ xong xuôi, ông anh Triệu Dư đã lập gia đình được mấy năm dõng dạc tuyên bố anh em như thể tay chân, nhất định phải đi bằng được. Đúng lúc tưởng thế là xong, Cận Thời Xuyên thình lình bật ra hai chữ ngắn gọn súc tích không rảnh. Sau một hồi bức cung chẳng moi ra được gì, cuối cùng mọi người kết án rằng thằng cha này nhất định có bí mật không thể để người khác biết. Cố Nghiêu nhả một hơi khói thuốc, nhìn thoáng qua Cận Thời Xuyên một cái rồi chế nhạo bảo một câu “Không phải là có đàn bà, mai muốn đi hẹn hò đấy chứ?” Mấy gã khác lập tức lắc đầu bảo không đời nào, Cận Thời Xuyên mà có thì khác gì cái cây bằng sắt trổ được hoa, người mù nhìn thấy ánh sáng. Ai mà ngờ một câu nói đùa vu vơ của Cố Nghiêu lại thành sự thật. Lúc ở nhà vệ sinh, Cố Nghiêu ban đầu chỉ lơ đãng nhìn qua Từ Lai thôi, ai ngờ cái em gái này lại tỏ ra khinh bỉ bằng mắt. Anh ta liền cảm thấy thú vị. Ông đây dù sao cũng là quân nhân có số có má, thế mà lại bị người ta nhìn như thể lưu manh. Chớ nhìn vẻ ngoài hòa nhã của anh ta, thực tế tính tình trong xương cốt khá là ngang bướng. Em càng tỏ thái độ thì anh đây càng thích nhìn. Không ngờ em gái này lại là vợ của thằng cha Cận Thời Xuyên, thật là bất ngờ. Cuối cùng, buổi hẹn hò đẹp đẽ chỉ hai người biến thành buổi tụ tập năm người. Vốn Cận Thời Xuyên không đồng ý đi tăng buổi chiều nhưng ba gã kia liền ra tay lôi kéo Từ Lai, mở miệng ra là chị dâu tương lai, em dâu tương lai, em nỡ nhẫn tâm để bọn anh ba thiếu một à? Từ Lai nghĩ đây là các anh em chí cốt của Cận Thời Xuyên, lần đầu tiên gặp mặt mà không nể mặt người ta cũng không được hay cho lắm, hơn nữa cô còn đang muốn thể hiện mình là người hiểu chuyện, chu đáo nên đã gật đầu đồng ý. Ba gã đàn ông tỏ vẻ đắc ý ra mặt nhìn sang Cận Thời Xuyên như muốn nói, xem vợ ông hiểu chuyện chưa kìa, đâu có đàn ông đàn ang mà lòng dạ hẹp hòi như ông chứ. Vì chỉ đi hai xe, mọi người lại biết rõ tính nết Cận Thời Xuyên, chỉ cần không để mắt một chút là chưa biết chừng ông ta đã mang con gái nhà người ta chạy mất tông mất tích rồi, vậy nên cả đám bắt Cố Nghiêu phải ngồi xe Cận Thời Xuyên. Ba người ngồi trong xe, không một ai lên tiếng. Cận Thời Xuyên chăm chú lái xe, mắt nhìn thẳng phía trước, không biết đang thấy thế nào. Từ Lai thỉnh thoảng ngó anh một cái, ngập ngừng như thể muốn nói rồi lại thôi. Cố Nghiêu ngồi ở ghế sau cảm thấy mình quả là cái bóng đèn to lù lù, ngay chính anh ta cũng không chịu nổi, lại còn thỉnh thoảng trông thấy ánh mắt Từ Lai nhìn Cận Thời Xuyên, cuối cùng đành đầu hàng. “Người anh em, ông tìm một chỗ nào đấy tấp được tấp vào đi.” Ông đây không xuống xe thì sẽ thành thành tội nhân thiên cổ. “Sao đấy?” Cận Thời Xuyên hỏi. “Không sao hết, ăn no quá tức bụng, không muốn ngồi một chỗ đánh bài, tính đi bệnh viện khám không được hả?” Từ Lai vừa nghe đã thấy buồn cười, ông anh này nói phét không đỏ mặt, giống y như nói thật ấy. Cận Thời Xuyên đánh mắt nhìn Cố Nghiêu qua gương chiếu hậu “Ông chắc chứ? Lát nữa cũng dám nói như vậy với lão Triệu và Thạch Đầu hả?” Cố Nghiêu thầm cười trong bụng. Tao đây tạo cơ hội cho hai người bọn mày chạy trốn, mày lại còn sợ mọi người hỏi tội nữa à, mẹ mày chứ, thằng chết tiệt. “Vậy thôi, hết đau rồi, đi đánh bài đi.” Cố Nghiêu nhướng lông mày, môi cong lên, xe ngừng chạy. Cận Thời Xuyên quay đầu lại bảo Cố Nghiêu “Bệnh viện ở cách hai con phố.” Cố Nghiêu liếc Cận Thời Xuyên một cái, cáo lỗi với Từ Lai rồi mở cửa xuống xe, gọn gàng, dứt khoát. Từ Lai cúi đầu nghẹn cười, nhịn không được nữa, cười phá lên, cười muốn chảy cả nước mắt. Cận Thời Xuyên đánh tay lái một cái, chiếc xe nhập lại vào dòng xe chạy. Anh cũng cười theo “Hay lắm sao mà cười?” “Buồn cười mà!” Từ Lai nhìn về phía Cận Thời Xuyên, “Mấy anh em nối khố của anh đều rất thú vị, đâu có cứng nhắc như anh đâu.” “Vậy à?” Cận Thời Xuyên liếc xéo nhìn Từ Lai, nhìn đến nỗi khiến Từ Lai thấy run run. Mãi sau này, Từ Lai mới hiểu, gã đàn ông này không hề cứng nhắc chút nào, giống như người anh em chí cốt của anh nói đấy, chúa ranh ma, có thể ăn sạch người ta. “Vậy chúng ta đi xem phim đi!” Từ Lai cảm thấy ánh mắt vừa rồi của Cận Thời Xuyên khá là nguy hiểm ngầm nên bèn đánh trống lảng. “Ừ.” … Ngày cuối tuần, rạp chiếu phim đông đặc ngầu. Hai người đứng ở sảnh rạp chiếu phim, Cận Thời Xuyên hỏi Từ Lai muốn xem gì? Từ Lai ngẩng đầu lên nghiêm túc chọn phim. Cô rất ít khi xem phim điện ảnh, không hứng thú với thế giới giải trí nên chẳng biết được mấy phim đang chiếu ở đây. Cô nghĩ Cận Thời Xuyên lại càng không biết hơn. Cuối cùng, ánh mắt cô tập trung trên một tấm poster, tên phim chỉ đơn giản là MSF. Hình nền poster một nửa là hình ngọn lửa, một nửa là bệnh viện MSF, nữ chính mặc áo phông đồng phục MSF, trên tay ôm một đứa trẻ da đen gầy gò, nam chính mặc áo đen quần đen, phong độ ngời ngời, cầm trên tay một khẩu súng. Sau lưng các diễn viên chính là một hàng người, đội hình đông đảo. Dưới cùng viết một câu khẩu hiệu “Sinh mệnh không biên giới, tình yêu không biên giới!” Từ Lai trông thấy trong đội ngũ diễn viên có nhân vật người lính, đoán có lẽ Cận Thời Xuyên thích xem nên ngầm chọn bộ này. “Xem phim này đi.” Từ Lai nhìn về phía Cận Thời Xuyên, phát hiện anh đang quan sát bốn phía, nhìn về phía lối thoát hiểm. Chắc đây là bản năng của người lính phòng cháy chữa cháy rồi. Hễ đến nơi công cộng, việc đầu tiên là tìm lối thoát hiểm và chỗ đặt trang thiết bị cứu hỏa. “Gì?” Cận Thời Xuyên quay đầu lại nhìn theo tay Từ Lai chỉ, lập tức mỉm cười, gật đầu “Anh đi mua vé.” Từ Lai gật đầu, chỉ góc bên kia “Vậy em đi mua đồ ăn.” “Đợi lát nữa cùng đi luôn.” Cận Thời Xuyên kéo tay Từ Lai đi xếp hàng mua vé. Từ Lai cúi đầu nhìn tay mình được tay người đàn ông nắm chặt, lén cười trong bụng rồi cựa tay, đổi thành mười ngón đan nhau. Cận Thời Xuyên nắm chặt bàn tay, cũng lặng lẽ nở nụ cười. Điều khiến Từ Lai không ngờ là sức nóng của bộ phim này, hầu như tất cả các ghế ngồi đều kín chỗ. Họ không mua vé trước trên mạng nên giờ chỉ có chọn vị trí ở bên rìa. Cận Thời Xuyên định chọn phòng VIP nhưng Từ Lai ngăn lại, bảo là xem ở chỗ có nhiều người thú vị hơn. Cận Thời Xuyên nghe Từ Lai, chọn một chỗ ở bên rìa rồi đi mua đồ uống và bỏng ngô. Có lẽ vì hôm nay hai người đi hẹn hò nên đã cố gắng ăn mặc đẹp lại thêm phong độ xuất chúng nên hai người không biết chứ, ngay từ khi họ xuất hiện ở cửa rạp chiếu phim liền đã thu hút ngay sự chú ý của người khác rồi. Lúc soát vé, Từ Lai để ý đến một cặp mẹ và con trai đứng trước họ. Cậu bé cứ chốc chốc lại ngoái đầu nhìn Từ Lai rồi quan sát Cận Thời Xuyên khá kỹ. Mẹ cậu bé phát hiện con mình đang nhìn gì đó liền nhìn theo. Thì ra là nhìn một cô gái xinh đẹp. Chị vội cười bảo “Ngại quá, thằng bé này thích con gái đẹp lắm.” “Thật đáng yêu ghê!” Từ Lai cúi đầu hỏi cậu bé, “Em bao nhiêu tuổi rồi?” “Bốn tuổi rưỡi ạ.” Cậu bé hếch mặt lên, ra vẻ mình rất người lớn với Từ Lai, còn cố tình nhìn Cận Thời Xuyên một cái rồi tiếp tục, “Chị à, xin đừng bảo một người đàn ông là đáng yêu.” Từ Lai phì cười, ngẩng lên nhìn Cận Thời Xuyên. Một tay anh cầm hộp bỏng, một tay cầm Coca, trông dẫu khá tức cười nhưng không hề ảnh hưởng đến phong độ của anh. Cô gật đầu với thằng bé “Phải, phải phải, không được bảo một người đàn ông đáng yêu.” Nói xong thì nhìn lên Cận Thời Xuyên, cười đầy ngụ ý với anh. Đây chỉ là chút chuyện nhỏ này xen vào giữa lúc soát vé. Soát vé xong, Cận Thời Xuyên cúi đầu thì thầm theo kiểu đe dọa bên tai Từ Lai “Cứ nói đáng yêu nữa đi, anh sẽ cho em biết anh không đáng yêu thế nào.” Từ Lai bị hơi thở và giọng nói đàn ông làm cho đỏ bừng hai má. May là trong đây ánh sáng tối, màu đỏ của cô cũng được giấu đi. Hai người tìm tới chỗ của mình ngồi xuống. Màn chiếu vẫn đang phát trailer. Chẳng mấy chốc, người đi xem đã ngồi kín khán phòng. Cậu bé vừa nãy và mẹ cu cậu cũng đi đến lối nhỏ bên rìa. Thằng bé nhận ra hai người họ trước tiên, nói một câu rất ra dáng “Ồ, sao khéo vậy?” Cận Thời Xuyên không tỏ vẻ gì, Từ Lai giật giật khóe môi, gật gật đầu “Đúng vậy, khéo thật đấy.” Mẹ cậu bé giờ mới nhận ra người con mình chào hỏi là cặp đôi đẹp ngời ngời hồi nãy, chị chào họ một tiếng khách sáo “Là hai người à, lại gặp nhau rồi.” Phim sắp bắt đầu, các đèn đều tối đi. Cậu bé và mẹ ngồi xuống cạnh chỗ của Từ Lai. Phim bắt đầu chiếu. Bộ phim này quả thực rất hay. Nó được kể qua cái nhìn của nữ chính là một bác sĩ không biên giới, nam chính là một cao thủ đánh đấm rất giỏi. Trên chiến trường ở miền nam Xu-đăng, họ cùng trải qua bạo loạn, chiến tranh, bệnh dịch, bị lính đánh thuê truy sát, dùng nghệ thuật quay phim đặc biệt để tái hiện lại sự nguy nan trong quá trình bác sĩ không biên giới cứu chữa các bệnh nhân, tranh chấp với tử thần, đồng thời với đó là nỗi tự trách, tức giận khi không thể cứu được họ. Giữa phim có sự xuất hiện của đội lực lượng gìn giữ hòa bình, một người lính trong số họ trở thành bạn bè với nam nữ chính nhưng cuối cùng lại hy sinh. Xem đến đây, Từ Lai liếc nhìn sang phía Cận Thời Xuyên. Cô chủ động đưa tay nắm tay anh. Đôi mắt người đàn ông chuyển sang nhìn thẳng vào mắt cô, mười ngón tay đan vào nhau đặt trên đùi anh rồi anh lại quay đi, tiếp tục xem phim. Từ Lai nhìn sang cậu bé ngồi kế bên. Cậu nhóc ngay từ đầu đã không hề nghịch ngợm, ngồi xem rất chăm chú. Điều khiến cô bất ngờ là, cô thấy khuôn mặt hai mẹ con được ánh sáng hắt từ màn chiếu tới, khuôn mặt người mẹ đẫm nước mắt. Chú thích *MSF là tên viết tắt của tổ chức bác sĩ không biên giới, tiếng Pháp là Médecins sans frontières, là một tổ chức phi chính phủ quốc tế do một số bác sĩ người Pháp thành lập vào năm 1971 với mục đích nhân đạo. Tổ chức này đưa ra những cứu trợ y tế trong các trường hợp khẩn cấp như thiên tai, dịch bệnh, nạn đói hay chiến tranh… Bác sĩ không biên giới còn có những hoạt động dài hạn như cứu trợ sau các thiên tai, trong các cuộc xung đột kéo dài hay giúp đỡ những người lưu vong. MSF đã được trao giải Nobel Hòa bình vào năm 1999. Nguồn Wikipedia. Bản đồ các quốc gia có MSF đang thực hiện sứ mạng năm 2015
Thời gian như hẹn edit Tình yêu là một thứ rất mông lung, vô hình. Khi bạn ý thức được sự tồn tại của nó thì bạn đã sớm yêu mất rồi. Cận Thời Xuyên chưa từng yêu đương, cũng chưa từng động lòng với ai. Nếu chuyện tình cảm là một quyển sách, vậy quyển sách của anh chính là cuốn “Vô tự thiên”. Từ nhỏ đến lớn, anh đi đến đâu cũng được từ thiếu nữ cho đến phụ nữ yêu mến, còn anh thì luôn vững vàng như một đỉnh núi tuyết, chỉ có thể ngắm nhìn từ xa. Đám anh em nối khố rất thích trêu chọc anh rằng không ngờ một thằng có vẻ ngoài mê hoặc người khác như thế lại là một vị hòa thượng tứ đại giai không. Năm đó, anh cứu Từ Lai 15 tuổi thoát chết trong đống đổ nát, cũng gieo vào lòng cô gái nhỏ một niềm tin vào ngày gặp lạị. Duyên phận sẽ dẫn đường cho hai người họ. “Lúc trước em đã phải chịu cú sốc lớn, người đúng lúc cứu em khi ấy là anh.” Cận Thời Xuyên thoáng ngập ngừng, “Cho nên em mới nảy sinh sự dựa dẫm vào anh, đó là lòng biết ơn, không phải là tình cảm, nếu lúc ấy là một người khác, em cũng sẽ nảy sinh ảo giác này, hiểu chứ?” “…” Cận Thời Xuyên thấy Từ Lai không lên tiếng, bèn hỏi lại “Em hiểu ý của anh rồi chứ?” “Hiểu ạ.” “Rất tốt” “Có điều,” Từ Lai ngừng lại đôi chút, “Nhưng mà em vẫn luôn hiểu rất rõ rằng nếu là một người khác thì không thể được, chỉ có thể là anh, anh có hiểu ý của em không?” Cận Thời Xuyên là kiểu con trai mạnh mẽ, tự cao, kiêu ngạo, không phải tuýp người dịu dàng. Sau khi được cứu thoát khỏi hiểm cảnh, Từ Lai mới hiểu ra, anh chẳng hề cùng đứng chung hàng ngũ với hội những chàng trai ấm áp. Dù vậy, tại thời khắc đấu tranh giữa sống chết kia, sự ấm áp và lời cổ vũ của anh, giống như ánh mặt trời chiếu nắng lên mình cây cỏ dại Từ Lai nhỏ bé đã cận kề cái chết. Thứ tình cảm bác ái anh mang trong mình, đối với cô gái trẻ đang nằm gần hấp hối trong đống đổ nát, lại là thứ tình cảm lưu giữ rất nhiều năm vượt cả không gian và thời gian. Năm ấy cô chỉ mới có mười lăm, lại trải qua một kiếp nạn lớn như vậy, vào lúc đau khổ nhất, Cận Thời Xuyên đã đưa tay ra cho cô, kéo cô trở về từ ranh giới sinh tử, khi đó, anh đúng là một ân nhân. Tuy nhiên, dần dần trưởng thành, xung quanh có không ít người theo đuổi, nhưng cô chưa từng có cảm giác động lòng như vậy với bất kỳ ai khác. Ngược lại, lúc nào cô cũng nghĩ cách để hỏi thăm tin tức về Cận Thời Xuyên, mỗi lần thấy xe cứu hỏa đi ngang, cô lại nghĩ đến anh, nhìn thấy những người lính chữa cháy không cùng màu da cũng nghĩ đến anh, nghe tin ở đâu đó có động đất, núi lở, hỏa hoạn, cô vẫn luôn nghĩ đến anh đầu tiên. Cô biết Truy Phong đã hy sinh, chú chó năm đó cùng với anh cứu mạng cô khỏi đống đổ nát đã không còn nữa, vì vậy cô bắt đầu học huấn luyện chó cũng là vì anh, dạy dỗ Bình An cũng là vì anh. Nếu như nói tất cả những điều này đều là do cô cố chấp, vậy thì rất nhiều năm đã trôi qua, gặp lại anh một lần nữa, cái cảm giác khiến tim đập nhanh này chắc chắn không phải là do cô tự tưởng tượng ra nữa. Cô làm cho anh dần quen với cuộc sống có cô. Cô đánh người sinh sự vì anh, dáng vẻ đĩnh đạc đường hoàng, sáng trưa chiều mỗi ngày không ngừng nhắn tin cho anh, cô lo lắng khi thấy anh bị thương, cô bị trật khớp còn hùng hổ khuyên nhủ bé gái định tự sát. Cô tự tin khảng khái trả lời người khác rằng cô chủ động theo đuổi anh, là cô quyết tâm một đường theo đuổi tận 10 năm. Một cô gái có vẻ ngoài dịu dàng là thế mà lại có được tính tình phóng khoáng, có sao nói vậy. Cô chung tình, kiên định, gan dạ, cũng lại nhỏ bé yếu đuối trong mắt anh, khiến anh rơi vào tình yêu không lối thoát. Ngày đó, trong màn mưa bụi, cô bé được anh cứu khi ấy lại hỏi anh có thể dẫn cô đi cùng không. Lúc ấy Cận Thời Xuyên cảm thấy rất hoang đường, không cần nghĩ đã đáp ngay là không thể. Rồi anh nhìn thấy vẻ thất vọng rõ ràng trên khuôn mặt và sự chua xót trong đôi mắt của cô nhưng rồi đôi mắt ấy lại lập tức sáng lên. Cô bé đó nói muốn ước hẹn với anh, mười năm nữa sẽ đi tìm anh, bảo anh đợi. Anh không hề để tâm, chỉ dặn lại một câu cố gắng học tập, phấn đấu mỗi ngày. Không ngờ mười năm sau, cô bé ấy đã trưởng thành, thật sự xuất hiện, còn mang đến cho anh Bình An và cả tình yêu. Việc nhà việc nước không thể vẹn cả đôi đường sao ? Thật ra anh để ý người ta muốn chết, ăn dấm chua với tất cả những người đàn ông khác lượn lờ xung quanh cô, anh rất muốn trả lời cô rằng Vứt mẹ cái việc nhà việc nước không thể vẹn cả đôi đường đi, ông đây muốn lập gia đình với em, có được không đây? Nhưng mà chỗ này là doanh trại, chuyện tình cảm để dành về rồi nói vậy ‾▿‾~ Người đàn ông mặc trang phục rằn ri dùng trong huấn luyện đi cạnh cô gái nhỏ, ở giữa là một con chó béc-giê rất ngầu, dưới ánh nắng vàng ruộm, trông đẹp như một bức tranh. Hóa ra chẳng phải là một tảng đá vừa cứng đầu vừa xấu xa mà là một ngọn cỏ xanh không biết nói năng. Thời gian như hẹn, hây hây gió thổi, khoảng chừng mười năm, anh đến gặp cô lúc tươi đẹp nhất, nắm tay lần nữa, nghĩa là cả đời. Cận Thời Xuyên Thích đến thế, sao giờ mới xuất hiện? Từ Lai Muốn trở thành người xứng với anh. Cận Thời Xuyên Anh chỉ là một tên lính. Từ Lai Không, anh là người hùng của em. Là người anh hùng giữa thời bình, hy sinh bản thân vì bình yên của nhân dân và thành phố. =============================================================== Truyện viết về người lính cơ động, nếu bạn nào thích ngọt, sủng thì có thể tìm đọc nhé. Hôm nay ngồi viết review cho “Cây oliu màu trắng” thì mình tìm thấy bản word này trong máy. Có lẽ là lưu lại trong lúc đọc truyện. Không hẳn là review, tóm tắt qua nội dung chuyện tình của nam nữ chính, hi vọng có nhiều bạn sẽ hứng thú và tìm đọc truyện ???? Đánh giá Top 5 thời gian như hẹn tổng hợp bởi Lopa Garden Thời Gian Như Hẹn – Truyện FULL 04/14/2022 718 vote Đọc truyện Thời Gian Như Hẹn của tác giả Tiểu Lộ 筱露, đã full hoàn thành. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Thời Gian Như Hẹn chương mới nhất – SSTruyen 08/02/2022 323 vote ❶❶❶ Đọc truyện Thời Gian Như Hẹn miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng. Thời Gian Như Hẹn – Chương 13 03/29/2022 445 vote Thời Gian Như Hẹn – Chương 13 … Từ Lai nộp phí xong thì đi lấy thuốc, nghiêm túc như đang làm việc, giống như các nhân viên ở bệnh viện đang xử lý các … Ebook Thời Gian Như Hẹn – Tiểu Lộ 筱露 – MOBI/EPUB/PDF/AZW3 05/20/2022 4 549 vote Thời gian như hẹn, hây hây gió thổi, khoảng chừng mười năm, anh đến gặp cô lúc tươi đẹp nhất, nắm tay lần nữa, nghĩa là cả đời. Cận Thời Xuyên Thích đến … Thời Gian Như Hẹn – Tiểu Lộ 筱露 – Truyện Audio 06/29/2022 285 vote Thời Gian Như Hẹn audio, Mới Cập Nhật Chương 0081 Ngoại truyện, Thể loại Hiện đại, ngọt ngào, 1×1, HE,Độ dài Mở đầu + 80 chương + 01 …
thời gian như hẹn